Xa vườn lặng lẽ ngót mười năm
Cỏ mọc um tùm khiếu gã chăm
Cũng tại đồi cao người chẳng ngắm
Rồi do suối cạn kẻ không dầm
Hoa buồn nhuỵ rũ chờ mưa thấm
Ngọn lẫy cành khô tủi bướm nằm
Chỉ trách ông trời gieo lệ đẫm
Tràn rơi chạm gõ phím dương cầm
(thơ hoạ theo bài xướng LỐI HOANG của tg Metho Duong)