(Một con người của TÂM, TRÍ, TẦM đã về với BÁC HỒ)
Tám chục mùa xuân dẫu bổng trầm
Dân nhờ, Đảng cậy... những hồi âm
Mà sao gió lặng cờ buông rũ?
Chẳng lẽ trời tuôn lệ khóc thầm?
Biển rộng căng buồm luôn vững Trí
Non dài đẩy pháo vẫn bền Tâm
Còn đâu ánh lửa?... Người đi mãi
Sử Việt đời ghi sáng chữ Tầm
Dân nhờ, Đảng cậy... những hồi âm
Mà sao gió lặng cờ buông rũ?
Chẳng lẽ trời tuôn lệ khóc thầm?
Biển rộng căng buồm luôn vững Trí
Non dài đẩy pháo vẫn bền Tâm
Còn đâu ánh lửa?... Người đi mãi
Sử Việt đời ghi sáng chữ Tầm