Nơi thềm gió rụng cảnh tàn sen
Liễu sợ mùa sang để dính phèn
Mắt ngọc còn đau vì kẻ thẫm
Tim hờn đã lạnh thấy hồn đen
Vài phen nghĩa ấy hoài trông bẩn
Một lúc tình đây tưởng đỗi hèn
Bởi biết duyên này đâu đượm rỡ
Thêm buồn quạnh quẽ chắc từng ghen
Liễu sợ mùa sang để dính phèn
Mắt ngọc còn đau vì kẻ thẫm
Tim hờn đã lạnh thấy hồn đen
Vài phen nghĩa ấy hoài trông bẩn
Một lúc tình đây tưởng đỗi hèn
Bởi biết duyên này đâu đượm rỡ
Thêm buồn quạnh quẽ chắc từng ghen