Canh dài giọt nhớ trải về đâu
Để bão lòng ru lạnh mái đầu
Lối cũ say còn bên ngả dậu
Sao tình thấy lại giữa trời sâu
Hoài khơi cảnh ấy âm thầm đọng
Mải nhói hồn tim lặng lẽ sầu
Quạnh quẽ vườn xưa buồn nhỏ dối
Thôi đành chạy trốn chẳng hờn lâu
Để bão lòng ru lạnh mái đầu
Lối cũ say còn bên ngả dậu
Sao tình thấy lại giữa trời sâu
Hoài khơi cảnh ấy âm thầm đọng
Mải nhói hồn tim lặng lẽ sầu
Quạnh quẽ vườn xưa buồn nhỏ dối
Thôi đành chạy trốn chẳng hờn lâu