Bởi biết trần gian sợ lẽ thường
Mong gìn giữ lại chút tình hương
Đừng gieo mãi trải trăm ngàn cát
Nhớ luận hoài lo những mảnh tường
Mỏng dạ sông tràn trong lũ dối
Non hồn biển lạc giữa phường lương
Khi nào máu đổ còn chưa cạn
Chớ tưởng càng vây chị đã lường
Mong gìn giữ lại chút tình hương
Đừng gieo mãi trải trăm ngàn cát
Nhớ luận hoài lo những mảnh tường
Mỏng dạ sông tràn trong lũ dối
Non hồn biển lạc giữa phường lương
Khi nào máu đổ còn chưa cạn
Chớ tưởng càng vây chị đã lường