Mải lặng hồn xưa giữa bóng thờ
Sương chiều thổn thức nỗi niềm trơ
Tình lưu đủ mộng vào sâu giữ
Sóng để tròn mong vẫy lội chờ
Gió tưởng phiêu bồng qua bãi lộng
Mây trèo xoải bước lạc triền mơ
Còn thơ thẩn nghĩ đời trong sáng
Gửi ánh trăng về xoã sợi tơ.
Sương chiều thổn thức nỗi niềm trơ
Tình lưu đủ mộng vào sâu giữ
Sóng để tròn mong vẫy lội chờ
Gió tưởng phiêu bồng qua bãi lộng
Mây trèo xoải bước lạc triền mơ
Còn thơ thẩn nghĩ đời trong sáng
Gửi ánh trăng về xoã sợi tơ.