Ngửa mắt nhìn trăng lặng cõi đời
Môi hường mọng thắm xoã ngàn khơi
Còn ươm áo mỏng hồn thanh tịnh
Bởi rẽ đồi non giấc mộng vời
Hạ đỏ ngời xinh chờ bóng ngã
Thu vàng trắng nõn thưởng chiều rơi
Xuân này dệt khúc tình duyên cũ
Chẳng hẹn mà yêu giữa đất trời.
Môi hường mọng thắm xoã ngàn khơi
Còn ươm áo mỏng hồn thanh tịnh
Bởi rẽ đồi non giấc mộng vời
Hạ đỏ ngời xinh chờ bóng ngã
Thu vàng trắng nõn thưởng chiều rơi
Xuân này dệt khúc tình duyên cũ
Chẳng hẹn mà yêu giữa đất trời.