Bằng lăng rắc tím một cung đường
Để đến bây giờ lắm sợi vương
Sớm rạng mơ màng con mắt biếc
Đêm khuya rạo rực nụ môi hường
Trường hai lượt đợi sâu tình nhớ
Phố mấy lần chờ nặng nghĩa thương
Bởi thế vì thời duyên cách trở
Hồn nhiên tuổi ngọc biết đâu lường.
buixuanphuong09
10:00 - 17/07/2021