Phải cố làm thơ để dịu đầu
Tiền đình chóng mặt mắc từ lâu
Trồng rừng trí mở lòng thêm sướng
Cuốc ruộng thân teo ý lại sầu
Những tưởng nhân lành gây cảnh đẹp
Nào ngờ quả bệnh đổ dòng sâu
"Tâm không chỗ trụ"* nghiền, suy, hiểu
Mõ cốc chuông ngân chẳng nguyện cầu.
* Mượn ý câu: "Ưng vô sở trụ nhi sinh kì tâm" trong kinh Kim Cương.