Đông về, xứ lạnh mãi sầu rơi
Giữa mịt mù sương gửi mấy lời
Để mộng duyên hờ ai đã nhắc
Cho lần nghĩa hụt, kẻ nào khơi
Tình xưa, mặn chát đâu vì bão
Bến cũ cằn khô, chẳng tại trời
Tội cũng do đời chưa nếm trải
Nên chừ, dỗi hận, khó mà vơi
Giữa mịt mù sương gửi mấy lời
Để mộng duyên hờ ai đã nhắc
Cho lần nghĩa hụt, kẻ nào khơi
Tình xưa, mặn chát đâu vì bão
Bến cũ cằn khô, chẳng tại trời
Tội cũng do đời chưa nếm trải
Nên chừ, dỗi hận, khó mà vơi