Lặng cả bao người lúc tiễn anh
Trời tuôn lệ đẫm biển dâng Thành*
Sông Hàn nước tủi trùm sương lạnh
Đất Quảng mây sầu xoã vệt xanh
Việc Đảng mà giao, thề mãi gánh
Tình Dân đã cậy, bỏ không đành
Đời sau hỏi liệu còn ai sánh?
Sử Việt tên vàng Nguyễn Bá Thanh
(ngũ độ thanh, nhất vận)
* Thành: là Đà Thành (Tên gọi khác của TP Đà Nẵng)