Hoàng hôn bỏ mặc nắng buông mềm
Nỡ trách mây chiều chẳng dịu êm
Chỉ tại duyên tình không dễ đếm
Thôi rồi giấc mộng mãi dài thêm
Thời gian bạc bẽo trong màu khói
Kỷ niệm phai nhoà giữa bóng đêm
Để một mình ta cùng nỗi nhớ
Tìm đâu những buổi đợi bên thềm?
(thơ hoạ)