Cứ lẻ loi nằm mỗi dịp đông
Đời sao nghiệt ngã cảnh chưa chồng
Thờ ơ để mặc trăm chàng ngóng
Lả lướt xem thường vạn gã mong
Bỗng thấy tan tành luôn ảo mộng
Giờ mang hụt hẫng mới đau lòng
Âm thầm khóc hận tình duyên mỏng
Lặng lẽ đêm dài mỏi mắt trông
(NĐT, BVĐÂ, bát láy)
(hoạ theo bài Xướng ĐỜI CÔ PHỤ của Hàn Phong Tử)