Hết nợ dương trần cũng phủi tay
Còn chi một buổi xác thân này
Ai chùi ngấn lệ tan hồn chảy
Kẻ đốt chân tình trỗi mộng day
Nhạt bóng vầng trăng ngơ ngẩn lẫy
Mờ sương ngọn cỏ xót xa bày
Âu đành phải chịu nghe lòng tấy
Nghĩa trả cho đời trót nặng vay.
Anh Duy
22:18 - 01/05/2019