(Họa theo bài Mộng Đẹp của Hồng Vy)
TRĂNG tàn chén rượu cũng dần vơi
ĐÃ biết rằng qua nửa cuộc đời
CỐ giữ ân tình sao chẳng được ?
QUÊN lờ kỷ niệm vẫn còn khơi
NGÀY trôi, gác cũ nhìn như lặng
MỘNG vãn, đèn khuya hỏi có ngời?
VỠ cả khung trời, mây nhuốm hận
HOA VỪA CHỚM NỞ NHỤY ĐÀ RƠI
ĐÃ biết rằng qua nửa cuộc đời
CỐ giữ ân tình sao chẳng được ?
QUÊN lờ kỷ niệm vẫn còn khơi
NGÀY trôi, gác cũ nhìn như lặng
MỘNG vãn, đèn khuya hỏi có ngời?
VỠ cả khung trời, mây nhuốm hận
HOA VỪA CHỚM NỞ NHỤY ĐÀ RƠI