Có nỡ nào quên, hiểu được rồi!
Thương còn chẳng hết dại gì chơi
Chăn dù ấm vẫn không tròn mộng
Lửa dẫu hồng sao cứ lạnh nồi
Lặng lẽ đêm buồn ta hỏi bóng
Mơ màng tiếng thở bậu truyền hơi
Tàn canh chực nhớ mùa xuân cũng
Giấu nỗi niềm riêng để gượng cười
Thương còn chẳng hết dại gì chơi
Chăn dù ấm vẫn không tròn mộng
Lửa dẫu hồng sao cứ lạnh nồi
Lặng lẽ đêm buồn ta hỏi bóng
Mơ màng tiếng thở bậu truyền hơi
Tàn canh chực nhớ mùa xuân cũng
Giấu nỗi niềm riêng để gượng cười