Cảnh lộng mưa về vẫy ý thơ
Chiều rơi gió lạnh thẫm sương mờ
Chân cùng hữu trẻ sầu bên bước
Mạch sánh thân còm tủi giữa tơ
Mỏi đợi tình xưa hồn vẫn ngóng
Thầm thương lối ngả dạ luôn chờ
Người xa quạnh quẽ mòn trông đến
Mộng cũ gom đầy cả giấc mơ.
Chiều rơi gió lạnh thẫm sương mờ
Chân cùng hữu trẻ sầu bên bước
Mạch sánh thân còm tủi giữa tơ
Mỏi đợi tình xưa hồn vẫn ngóng
Thầm thương lối ngả dạ luôn chờ
Người xa quạnh quẽ mòn trông đến
Mộng cũ gom đầy cả giấc mơ.