Yêu thì cõi thế chẳng ai không
Chỉ xót thời xưa phận má hồng
Luỵ phụ còn buồn nơi đặt ghế
Theo người lại khổ sáo qua sông
Năm canh ủ rũ tình đâu đẹp
Sáu khắc thờ ơ nghĩa chả nồng
“Cảnh ấy giường kia”* từng buốt dạ
Đêm dài đẫm lệ vẫn hằng trông.
* Mượn ý thơ Nguyễn Bính
Năm xưa đêm ấy ...
Năm xưa đêm ấy ...