Hoàng hôn đã xuống gợi nơi này
Cảnh đẹp muôn vàn vẽ đắm say
Ắt hẵn bao mùa hoa đợi vẩy
Âu là mấy thuở mộng vời lay
Quê nhà vẫn nhớ tình ươm trẩy
Đất bạn còn thương nghĩa giải bày
Thấm bỏ mồ hôi từ ruộng rẫy
Lòng ta giữ lại đến mai ngày.
(Ngũ Độ Thanh, Nhất vận)