Tình nay thật tủi xót xa quằn
Ở bến gian mù mãi lụy lăn
Mỗi lượt căm sầu gieo chán hẳn
Vài phen tức nẫu bực che cằn
Bao lần vẫy bút mà quên nặng
Những buổi khơi lời lại ngó nhăn
Lặng lẽ vờ vui hồn muốn quẳng
Đời sao khắc khoải não luôn dằn
Ở bến gian mù mãi lụy lăn
Mỗi lượt căm sầu gieo chán hẳn
Vài phen tức nẫu bực che cằn
Bao lần vẫy bút mà quên nặng
Những buổi khơi lời lại ngó nhăn
Lặng lẽ vờ vui hồn muốn quẳng
Đời sao khắc khoải não luôn dằn