Đã biết niềm tin chẳng sợ thừa
Trao lòng trót gởi mộng sầu chưa
Hờn trăng trốn lặn mơ đồi lỡ
Dỗi nguyệt về đâu chán cảnh vừa
Vội dứt ân ngời đau buổi cũ
Xa lìa nghĩa nặng khổ ngày xưa
Đông tràn tủi phận cho hồn vỡ
Có lẽ buồn vui Hạ đủ chừa
Trao lòng trót gởi mộng sầu chưa
Hờn trăng trốn lặn mơ đồi lỡ
Dỗi nguyệt về đâu chán cảnh vừa
Vội dứt ân ngời đau buổi cũ
Xa lìa nghĩa nặng khổ ngày xưa
Đông tràn tủi phận cho hồn vỡ
Có lẽ buồn vui Hạ đủ chừa