Mảnh khuyết trôi về cõi dạ mong
Vầng thơ chẳng dứt trĩu đau lòng
Trăng vờn nhánh cỏ hoài nghiêng lộng
Gió thổi cây bàng mãi lượn cong
Ảnh xướng âm thầm khơi nỗi vọng
Lời ru quạnh quẽ khởi bao dòng
Thu vừa lặng ý hồn len tủi
Mộng tỉnh hoa tàn – thế cũng xong.
Vầng thơ chẳng dứt trĩu đau lòng
Trăng vờn nhánh cỏ hoài nghiêng lộng
Gió thổi cây bàng mãi lượn cong
Ảnh xướng âm thầm khơi nỗi vọng
Lời ru quạnh quẽ khởi bao dòng
Thu vừa lặng ý hồn len tủi
Mộng tỉnh hoa tàn – thế cũng xong.