ĐỜI người ngẫm tựa những con sông
NHƯ thủa vàng son cũng phập phồng
CÁNH sải trùng khơi ngày nắng vữa
VẠC chìm sóng gió bữa mưa giông
MỘT hôm bóng xế chim lìa tổ
CHỀU cảnh mây loang vợ mất chồng
ĐÔNG hạ thay nhau hoài vẫn thấy
ĐỜI NHƯ CÁNH VẠC MỘT CHIỀU ĐÔNG
Thơ họa ( THTK )