Hoa đình thấy nguyệt gác đầu non
Hạ trắng mong thu đã mỏi mòn
Một vệt tình sầu xa xót cảnh
Hai hàng lệ nhớ đớn đau con
Mơ từ vạn thủa mơ nào vẹn
Ước tự ngàn năm ước chẳng tròn
Uống cạn hồ trường yêu có thắm
Đường trần vắng trải tấm lòng son
Thơ họa