Đôi bờ cách trở sóng thầm trôi
Nỗi nhớ mong manh bỗng ngậm ngùi
Đá nát thi gan chìm dưới biển
Tình buồn rũ cánh đậu trên môi
Trăm năm một đỉnh sầu cô lữ
Nửa kiếp nghìn hiên vắng lạc loài
Ví biết sông sâu rồi nước cạn
Thì nào nỡ trách kẻ quên tôi
Nguyen Thanh
13:59 - 08/05/2025