Có lẽ thi đàn thả mộng mê
Mà sao thức - ngủ vẫn lo đề
Mơ màng trí nghĩ đêm còn họa
Lẫn lộn đường đi sáng chửa về
Vợ dỗi hờn ghen rời xóm tổ
Dâu cười cổ vũ tới làng quê
Hai ngày bảy bữa chưa vào mạng
Đã thấy buồn như kẻ nặng thề.
(Ngũ độ thanh)