Còn đâu một thuở trao hương ấm
Tiếc nuối cho mình ải vấn vương
Có phải đông về nhạt ánh dương
Làn mây phủ kín lấp con đường
Vài nhành lá rụng buồn trong gió
Mấy cánh hoa tàn xót giữa sương
Ngẫm nghĩ đời người ... cơn mộng tưởng
So đo một kiếp ... giấc mơ thường
Nhân tình thuở ấy đâu rồi nhỉ ?
Tiếc nuối cho mình ... ải vấn vương
Bên chiều giữa hạ đỏ vầng dương
Một đóa hoa xinh nép cạnh đường
Tím dịu dàng khoe ngoài cửa ngõ
Xanh nhè nhẹ khép dưới trời sương
Quê nghèo bám rễ không điều lạ
Đất bạc nương thân cũng lẽ thường
Lãng tử ngây hồn yêu vẻ đẹp
Đêm về khắc khoải giấc mơ vương
Tôi nhìn giữa ngả, bóng tà dương
Cũng bởi nhờ ai quét sạch đường
Những buổi tràn mưa hoà quyện gió
Bao ngày đổ nắng trộn nhào sương
Âm thầm dạ nhẫn nào mơ tưởng
Lặng lẽ lòng cam chỉ ước thường
Chẳng biết từ đâu mà liệu nhỉ
Ơi người đã hứng đủ sầu vương
Hải Đỗ Tiến
03:10 - 16/02/2019
BÌNH LUẬN CỦA THÀNH VIÊN
Có 2 bình luận
Tham gia họa
Bạn cần đăng nhập tài khoản để tham gia họa thơ!
Tin ngắn: Vui lòng xem quảng cáo và theo dõi (subscribe) để ủng hộ trang.
Xin bạn vui lòng đánh giá bài thơ sau để cổ vũ tinh thần bạn thơ