Lẻ gối phòng không quạnh quẽ đời
Thu về lá rụng bẽ bàng khơi
Trường xưa Phượng vỹ u sầu gởi
Nẻo cũ Bằng lăng tím nhạt rời
Dõi kẻ trăm miền -vương vấn đợi
Mơ màng trải kiếm bạn ngàn nơi
Đơn tình lạnh lẽo người yêu hởi!
Một bóng đìu hiu rảo ngõ trời
Suốt tối nằm không nghĩ chán đời
Tình già chẳng có bạn nào khơi
Nhà xưa đã phủ màu sơn mới
Cổng cũ đà long chốt khóa rời
Bạn hỏi thôn Trang ngày mấy tới?
Anh tìm xóm Mộc tháng bao nơi?
Giường đơn gối lẻ em chờ đợi
Mỏi mắt xa tin nhạn cuối trời.
Đừng nên cảm thấy chán chê đời
Buồn bực âu sầu cũng chớ khơi
Nỗi khổ đương nhiên là sớm rụng
Niềm đau chắc chắn phải nhanh rời
Làm thơ viết chuyện đăng nhiều chỗ
Kết bạn xây nhà ở khắp nơi *
Xướng họa dăm vần vui sảng khoái
Dù cho sắp tới sẽ lên trời
* Ý nói tham gia sinh hoạt ở nhiều diễn đàn mạng.
Phương Nguyên
01:17 - 02/08/2015
BÌNH LUẬN CỦA THÀNH VIÊN
Chưa có bình luận
Tham gia họa
Bạn cần đăng nhập tài khoản để tham gia họa thơ!
Tin ngắn: Vui lòng xem quảng cáo và theo dõi (subscribe) để ủng hộ trang.
Xin bạn vui lòng đánh giá bài thơ sau để cổ vũ tinh thần bạn thơ