Đèo ngang lạc bước buổi thu tà,
Búi cỏ ven đường đã rụng hoa
Ngả ngớn sau đồi nhao nhác trẻ
Liêu xiêu vách núi chỏng chơ nhà.
Thương loài, mệt mỏi tàn xơ ruột
Tủi giống, đau buồn bỏng cháy da
Đứng lại ai nhìn sông, biển, nước
Dân tình chẳng thấy, chỉ thằng ta
Họa theo bài “Qua đèo ngang”