Còn đó trong tim quá dịu dàng
Bao niềm chất ngất bóng Thu sang
Mặt hồ lấp lánh vầng trăng bạc
Trên sóng chơi vơi chiếc lá vàng
Cung quảng nàng Hằng buồn quạnh quẽ
Gian trần một gã rượu lang thang
Uống cho cạn nỗi sầu nhân thế
Nặng nợ theo đời phải gánh mang !
- 288