Nhắc nhở trong lòng võng tịnh sâu
Buồng tim khắc khoải những men sầu
Chiều xưa quyện mãi lay hồn đó
Lối cũ trông hoài tủi dạ đâu
Bởi ngỡ chưa tròn vương lệ cuối
Vì mơ chẳng được thắm duyên đầu
Vành môi nhạt má ai còn ngỏ
Mắt đẫm canh trường để gọi lâu
Buồng tim khắc khoải những men sầu
Chiều xưa quyện mãi lay hồn đó
Lối cũ trông hoài tủi dạ đâu
Bởi ngỡ chưa tròn vương lệ cuối
Vì mơ chẳng được thắm duyên đầu
Vành môi nhạt má ai còn ngỏ
Mắt đẫm canh trường để gọi lâu