Cây buồn lá rụng đứng chơ vơ
Sao bóng chiều Thu vẫn mịt mờ
Đất trở mình bâng khuâng nỗi nhớ
Trời ươm nắng xuyến xao mong chờ
Bao ngày trông đợi hoa tàn úa
Trọn kiếp hao gầy nguyệt mộng mơ
Có phải duyên tình đang nặng nợ
Để người riêng một mối ngu ngơ
- 276