Sóng vỗ nằm sâu góc phận đời
Giọt buồn ghé đến cũng vừa rơi
Hương xưa ngát tỏa về đâu đó
Trăng khuyết co mình ẩn một nơi
Cứ mãi trong tim còn thổn thức
thế này ở dạ lại đầy vơi
Có thời dấu ái sao không giữ
Để mộng theo mây nhạt cuối trời ..!
- 270