Lá rụng hình như cứ ngập ngừng
Nhìn chiều mà bỗng thấy rưng rưng
Tơ vương cõi mộng còn bao đỗi
Gồng gánh vai đeo nặng quá chừng
Được mất đường trần qua rất vội
Hơn thua chốc lát có chi mừng
Đi hoang sót chút gì quay lại
Sầu nhớ đem về để lận lưng …?!
- 258