Nđt
Bàn tay rát bỏng đỡ đau dần
Vỡ hết yêu rồi uổng mộng chân
Dẫu biết duyên hờ trăn trở phận
Thì xem thuở cũ đắn đo vần
Nghe ngày biển lặng lòng thương vấn
Rũ buổi chuông rền tiếng vọng ngân
Ngỡ tưởng không lời ai khóc hận
Mà chua chát nghĩ phải bao lần
Vỡ hết yêu rồi uổng mộng chân
Dẫu biết duyên hờ trăn trở phận
Thì xem thuở cũ đắn đo vần
Nghe ngày biển lặng lòng thương vấn
Rũ buổi chuông rền tiếng vọng ngân
Ngỡ tưởng không lời ai khóc hận
Mà chua chát nghĩ phải bao lần