Hai tai đã điếc mắt mờ dần
Cụ chửa cho về vẫn trụ thân
Sớm miết tay xoa đầu chuyển vận
Ngày du cẳng tập bút gieo vần
Âm thầm ý giữ lưu đường cổ
Lặng lẽ hoa tìm mở lối tân
Mặc cái vô thường không vướng bận
Say sưu phát tuệ trí đâu đần.
Tình nay đã nhạt úa tan dần
Nói chỉ thôi là bạn cũ thân
Bữa để trôi dài hay số phận
Lòng buông thả nhẹ mãi câu vần
Mơ màng ngập thẫn thờ tim đắng
Nhắc nhở thêm đờ đẫn dạo tân
Bởi khắc ghi đầy trong những bận
Thì mang cách trở cũng phai lần
Níu lại làm chi mẻ vỡ dần
Thêm nào bến đợi nghĩa tình chân
Mà đem nỗi nhớ vì đây phận
Bởi ngập niềm say dẫu ấy vần
Vậy để sầu sao càng ngỡ vấn
Đâu thì mộng đó vẫn còn ngân
Hờn mây cứ thổi trôi buồn bận
Đã hẳn lòng đau chợt thấm lần