Mưa phùn sót lại rụng quanh đây
Chợt nỗi niềm về bỗng bủa vây
Có lẽ hôm nay nghe trở gió
Nên rồi chiều tới vướng sầu mây
Cô liêu một cõi mời hoang lạnh
Buốt giá trong tim chiếm ngập đầy
Giọt rượu ru đời khơi luyến nhớ
Mà rừng kỷ niệm biết sao khuây .
729