Quạnh quẽ về khuya tiếng gió luồn
Căn phòng trống trải rét từng cơn
Xa xa dế gáy ran bình thản
Héo hắt đàn trầm vọng nỉ non
Trăng khuyết đìu hiu cùng rặng liễu
Canh trường chất ngất với lòng son
Hai đầu nỗi nhớ bao giờ gặp
Vẫn để tình phai mãi cứ buồn .
723