Người bỏ ta đi bỏ thật rồi
Để hồn tê tái phải chơi vơi
Cuộc đời mây trắng bay xa mãi
Suốt kiếp mưa ngâu đến chẳng rời
Có giọt lệ nhòe hoen khóe mắt
Thêm màu son nhạt úa bờ môi
Nhân duyên chả dễ mà thay đổi
Số phận an bài chỉ thế thôi!
710