Ai đem dấu ái bỏ nơi này
Rồi để cho người mộng đắm say
Nắng rụng sương buồn thêm mắt ướt
Mưa làm hạt nhớ đẫm mi cay
Một thời si dại hồn ngây ngất
Chỉ thoáng yêu mê kiếp đọa đày
Tình phải chia xa như cõi chết
Dẫu là hương thoảng áng mây bay.
700