Xa dẫu nghìn trùng mãi mãi yêu !
Nhớ ai tiếng ngọc với câu kiều .
Sáng mong dáng lại hoa khoe sắc
Chiều ngóng mây về nắng đổ Xiêu
Thương qúa cưu mang sầu nặng hạt !
Quên sao thấm nhuộm nỗi tiêu điều
Tình ta vẫn mộng trong như đá
Đời mất em rồi một bóng phiêu !
693