Đến hẹn chiều Thu nắng nhạt màu
Đường rầy ủ rũ những hàng lau
Hôm nay đất chuyển trời im gió
Ngày ấy hương phai dạ đọng sầu
Nhung nhớ thời gian đâu ngớt vợi
Ân tình xa cách để càng đau
Chờ người không tới lòng hiu quạnh
Bởi cuối sân ga chẳng bóng tầu.
684