Thôi thì cũng chỉ giấc chiêm bao
Vẫn nhớ môi thơm một độ nào
Để mãi dư âm theo nắng gió
Cho còn mộng mị với trăng sao
Rồi khi trắc trở tìm đường đến
Chợt bỗng hoang vu chặn lối vào
Cuối bến sông Tương người đứng đợi
Nghe tình dạo ấy đã hanh hao.
1157