Rộn cảnh càng ê nghĩ chán phèo
Nên buồn lắm kiểu vẫn từng đeo
Nhìn vô thả thính còn chơi đẽo
Dõi lại dù trong chẳng thấy đèo
Bởi rõ gian trần lươn với lượn
Do vì cõi tạm cứ hoài theo
Tràn lan sống vậy say rồi tỉnh
Nghiện mảnh đời nay mãi ốm nghèo
Nên buồn lắm kiểu vẫn từng đeo
Nhìn vô thả thính còn chơi đẽo
Dõi lại dù trong chẳng thấy đèo
Bởi rõ gian trần lươn với lượn
Do vì cõi tạm cứ hoài theo
Tràn lan sống vậy say rồi tỉnh
Nghiện mảnh đời nay mãi ốm nghèo