Ngồi nhớ mênh mang giữa buổi chiều
Tình này đã chết tận cô liêu
Gió qua vách lá niềm sâu thẳm
Mây lại phương trời nỗi bạt phiêu
Buồn đổ bao lâu cho cạn hết
Vui đong mấy nữa được thêm nhiều
Nhìn trên bóng nắng đang nghiêng ngả
Nghe xót bên lòng thấy bạc xiêu
- 055