Quỳnh nở đêm Trăng tỏa ngạt ngào
Hương về gió thoảng bỗng nao nao
Màn sương mỏng bạc gầy thương nhớ
Tơ ánh ươm vàng gợi khát khao
Hoài mộng sao vương nhành rũ liễu
Vẫn mơ được cận cánh hồng đào
Người ơi có nợ duyên chi nữa
Để dạ luôn còn nỗi xuyến xao..!
- 050