Hỏi cánh oanh vàng ở chốn đâu
Cho ta trĩu nặng nỗi u sầu
Bâng khuâng dõi nhạn phương trời thẳm
Khắc khoải soi kình đáy biển sâu
Tuổi ngọc lưu hoài trang vở nát
Tình thơ giữ mãi trái tim nhầu
Cơn chiều gặp gỡ gieo duyên phận
Thế cuộc tanh bành chẳng được lâu.
Trông người bể rộng biết tìm đâu
Để muội vào ra trĩu trái sầu
Xót cảnh hồng phai chùng nghĩa cạn
Hoen màu liễu úa nhạt tình sâu
Hương tình thuở nọ vừa tươi thắm
Kỉ niệm lòng ta bỗng nát nhầu
Tiếc mảnh hồng duyên đà rạn vỡ
Nên miền hạnh phúc chẳng bền lâu.
Để muội vào ra trĩu trái sầu
Xót cảnh hồng phai chùng nghĩa cạn
Hoen màu liễu úa nhạt tình sâu
Hương tình thuở nọ vừa tươi thắm
Kỉ niệm lòng ta bỗng nát nhầu
Tiếc mảnh hồng duyên đà rạn vỡ
Nên miền hạnh phúc chẳng bền lâu.