Tựa khói sương buông thả xuống thềm
Mượt mà ôm phủ lấy vai em...
Dung nhan chợt bỗng thành hư thực
Sắc đẹp không dưng tự ấm mềm
Có phải vì yêu.... đào nở rộ
Chăng là bởi mến ...nguyệt trong thêm
Ngôn từ bất lực dù phô diễn
Chắc tại ta say chuốc muộn phiền
Thơ cảm tác ảnh người đẹp