Đi về cất bước mỗi mình tôi
Bóng chiếc nằm nghiêng ngả với đời
Hư ảo đèn khuya mờ lạnh ngắt
Chập chùng sương muộn lại đầy vơi
Gót buồn trĩu nặng nghe cay mắt
Khói thuốc mơ huyền lặng đắng môi
Vai áo bụi xưa giờ đã bạc
Mong manh hạnh phúc quá xa vời .!
- 039