Gian trần chả phải giống như thơ
Cứ lẫn trong nhau để thẫn thờ
Cơm áo thường khi là hối hả
Kiếp người đôi lúc thấy lơ mơ
Trở trăn còn mãi cho đời sống
Ngẫu hứng khơi lên chẳng bến bờ
Thi mạch tuôn trào xui chắp bút
Gởi vào cõi ấy chuyện vu vơ ..!
- 032